Cha nhớ đã đọc đâu đó rằng một số người sử dụng ngôn ngữ để che giấu những suy nghĩ của họ, nhưng với kinh nghiệm của mình, cha thấy rằng đó là điều tốt khi có nhiều người áp dụng việc đó thay cho suy nghĩ.
Một cuộc nói chuyện của thương gia nên được chi phối bởi ít nguyên tắc hơn và cần đơn giản hơn bất cứ hoạt động nào khác của con người. Những nguyên tắc đó là:
Có điều gì đó để nói.
Nói điều đó ra.
Và ngừng nói.
Việc bắt đầu trước khi con biết mình muốn nói những gì và việc tiếp tục sau khi con đã nói điều đó ra sẽ đưa đẩy một thương gia vào một vụ kiện hoặc nhà tế bần, và cái đầu tiên chính là con đường tắt dẫn đến cái thứ hai. Cha hiện đang duy trì một bộ phận pháp lý ở đây, và nó tiêu tốn rất nhiều tiền của nhưng lại giúp cha không phải vướng bận gì với luật pháp cả.
Sẽ chẳng có gì khác thường khi con gọi điện cho một cô bạn gái hoặc nói chuyện với bạn bè sau bữa tối để tám chuyện giống như trong một buổi du ngoạn ngày Chủ nhật do nhà trường tổ chức, có cả các chỗ dừng chân để hái hoa; thế nhưng ở nơi làm việc, câu từ con đưa ra cần phải hết sức ngắn gọn, rõ ràng nhất nếu có thể. Hãy lược bỏ phần giới thiệu và đoạn kết, dừng lại một chút trước khi con chuyển qua ý thứ hai. Con cũng phải ra sức giảng giải cho những bài thuyết giáo ngắn gọn để thu phục những con chiên đầy tội lỗi; và các thầy trợ tế cũng sẽ chẳng tin rằng bản thân họ cần những bài thuyết giáo dài lê thê đâu. Con hãy nói với những kẻ ngu ngốc trước và dành những lời nói sau cùng cho phụ nữ. Lúc nào mà chẳng vậy, thịt luôn được kẹp giữa bánh mì sandwich! Và dĩ nhiên nếu có lớp bơ mỏng phết lên mặt nào đó thì cũng chẳng gây hại gì nếu nó dành cho một người đàn ông thích ăn bơ.
Con cũng cần phải nhớ rằng quan sát một cách thông minh thì dễ hơn nhiều so với việc đưa ra những lời nói khôn ngoan. Hãy nói ít hơn những người khác và lắng nghe nhiều hơn là nói; vì khi một người đàn ông đang lắng nghe, anh ta không nhủ thầm với bản thân mình mà là đang làm vừa lòng người đối diện đó. Phần lớn những người đàn ông cần những người biết lắng nghe, còn phụ nữ thì chỉ cần con mang đến cho đủ giấy viết thư, rồi tất cả bọn họ sẽ nói cho con tất tần tật những gì họ biết. Đồng tiền biết nói chuyện đấy con à -- nhưng không phải lúc nào cũng vậy, trừ khi người chủ đồng tiền ấy hay ba hoa chích chòe, và lúc đó những lời nhận xét của nó thường là chẳng dễ chịu chút nào. Cái nghèo cũng biết nói chuyện đấy, thế nhưng chẳng có ai lại muốn nghe điều nó nói bao giờ.